
Vội lấy ra mặc thử coi còn vừa hông , ai ngờ còn vừa lắm í ...chỉ là có hơi chật chút thui
















Em chẳng hiểu tự lúc nào biết nhớ Chỉ biết tim đang gõ nhịp nồng nàn Em thương anh… như mây trời thương gió Hoa cúc vàng thương vạt nắng mùa sang. ![]() Em chẳng hiểu tim em to bao lớn Chỉ biết rằng tim choáng ngợp bóng anh Như đại dương dạt dào bao ngọn sóng Câu ngỏ lòng …”Tình em đó …biển xanh.” |
Em chẳng thể đem tình ra đong đếm Chỉ biết rằng mình sau trước vẹn nguyên Cứ đong đầy như thuở vừa quen biết Vườn uyên ương xin nở đóa hoa hiền. Em trau chuốt lời ngọt ngào tha thiết Một bài thơ đâu kể hết chuyện tình Vần thương yêu em chọn màu xanh biếc Chữ thuỷ chung em khắc bóng đôi mình. |