Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Gọi Tên


Gọi Tên …!

Em gọi anh là cây
Vì em muốn là lá
Em gọi anh là đá
Để em thành rong rêu
Gọi anh là ráng chiều
Em là bông lau đỏ
Anh là con đường nhỏ
Cho em lối đi qua...

Anh hãy đừng Phôi pha
Khiến em thành tượng đá
Anh hãy đừng Bạc bẽo
Em hóa kiếp phong ba
Anh hãy đừng Nhạt nhòa
Kẻo em thành cô lẻ
Anh hãy đừng Ghẻ lạnh
Chạnh lòng suốt canh thâu...

Xin anh là Gió xuân
Thổi hương em về bến
Xin anh là ngọn Nến
Lung linh nẻo em đi
Xin một dạ khắc ghi
Cuộc hội ngộ duyên nợ
Xin tình yêu muôn thuở
Để mãi gọi tên anh...!





王心凌-陪我到以後




Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Sinh nhật Giai Kỳ ( 11th )



                                        
Thấm thoát đó mà con gái của mẹ đã 11 tuổi rùi đấy .Thời gian qua nhanh thật , giờ con ko còn là cô bé hay nhỏng nhẻo và bám mẹ nửa , mà rất tự lập và biết phụ mẹ làm việc nhà . Trông con gái xinh đẹp lớn theo từng ngày , ba & mẹ thấy rất vui và hạnh phúc !

Con thì cái tốt cái xấu điều có , cần học hỏi cũng rất nhiều , ba & mẹ mong con gái biết làm thế nào để là con ngoan trò giỏi nghe con ...Phải làm gương cho các em noi theo nà ...
Chúc con bước sang tuổi mới , học tập tốt , luôn khỏe và luôn vui con nhá ...và ko quên càng ngày càng xinh đẹp nửa ...
              ~    祝女兒生日快樂    ~


















Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

HAPPY DAY 06-11-2011



Nhân kỷ niệm ngày cưới của ba & mẹ , gia đình mình lại có dịp đi chợ Hoa chơi nè ...Hôm ấy rất vui , được đi chơi ngắm hoa và mua hoa , tối đến thì được ba dẫn đi ăn đồ ngon...

Mười hai năm chung sống có biết bao nhiêu khó khăn , nhọc nhằn ,gian khổ ...nhưng có các con bên cạnh như niềm an ủi ,động viên cho ba & mẹ các con ạ ...Ba & mẹ rất cám ơn các con đã đến bên đời ba & mẹ ...rất hạnh phúc khi có các con kề bên ...Tuy ko được nhiều niềm vui trọn vẹn , nhưng ba & mẹ sẻ cố cho các con một mái ấm gia đình thật ấm cúm và hạnh phúc ...Ba & mẹ yêu các con nhiều
...













Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

Duyên Phận




Duyên Phận
Phận là con gái, chưa một lần yêu ai
Nhìn về tương lai mà thấy như sông rộng đường dài
Cảnh nhà neo đơn, bầy em chưa lớn
Trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn

Thầy mẹ thương em
Nhờ tìm người se duyên
Lòng cầu mong em đậu bến
Cho yên một bóng thuyền
Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến
Sợ người ta đến ...
Em khóc sau bao lời khuyên

Chưa yêu lần nao biết ra làm sao
Biết trong tình yêu như thế nào
Sông sâu là bao nào đo được đâu
Lòng người ta ai biết có dài lâu

Qua bao thời gian sống trong bình an
Lỡ yêu người ta gieo trái ngang
Nông sâu tùy sông làm sao mà trông
Chưa đổ bến biết nơi nào đục trong

Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên ...
một bước em nên người vợ hiền
Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác
Đứng trông theo mắt đượm buồn

Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng
Dặn dò con yêu phải sống theo gia đạo bên chồng
Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng
Đời người con gái không muốn yêu ai được không?



P/S : Ngày này , tháng này ...cảm xúc của 12 năm về trước