Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

Bốn mùa thương anh ...!





~ Thơ Hoa Quỳnh ~



B

N

M
Ù
A

T
H
Ư
Ơ
N
G

A
N
H



Anh là nắng của mùa xuân thật ấm
em co ro buồn trong giá lạnh rét căm
nắng nhẹ nhàng xóa nỗi buồn khuất mất
để em cười tình tự khúc trăm năm

Anh là gió của thu vàng chiều muộn
thổi bên rèm thật nhè nhẹ yên bình
khép mi ngoan em chìm vào giấc mộng
thấy trong mơ gió vẫn quẩn quanh mình

Anh là mây của một mùa hạ đỏ
trời cao cao mây xa tít ngàn phương
để từ đó em làm thơ biết nhớ
biết đợi chờ mòn mỏi bóng người thương

Anh là phố của mùa đông xứ lạ
ngập lối về hạt mưa tuyết rơi rơi
bàn tay gọn trong bàn tay êm ả
phố yêu thương em gọi nhỏ...Mình ơi.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét