Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Dạ Khúc Đơn Côi




Dạ khúc đơn côi




Mặc cơn gió cuốn đời tôi đi mãi
Mặc đêm dài giẫm đạp hồn tôi
Ngoài hiên mưa rơi rụng tơi bời
Tôi thổn thức lịm mình trong bóng tối

Trong đầu tôi chập chờn bao câu hỏi
Sống thế nào ôi hai chữ nhân sinh?
Bao năm qua…tôi suy ngẫm về mình
Sống như thế phải chăng ... hờ hững…

Năm tháng úa màu thời gian vương vấn
Tôi bàng hoàng khi chợt nhận ra tôi
Đêm qua đêm tóc đã nhuốm bạc rồi
Tâm hồn trẻ nay già thêm xơ xác

Tôi thầm trách cuộc đời sao đen bạc
Để đêm dài trăng hát khúc lang thang
Để tim tôi bao khoảng trống ngập tràn
Tôi rất sợ thấy mình quen nơi ấy…

Thà là gió ru áng mây bay mãi
Thà là mây cho gió cuốn tôi bay
Ngàn năm lang thang thế sự cuồng quay
Thời gian vèo qua, cuộc đời đọng lại …




( Sưu tầm )




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét